~~~ A World Called HEAVEN FARM ~~~
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum)

2 posters

Trang 2 trong tổng số 2 trang Previous  1, 2

Go down

Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum) - Page 2 Empty Re: Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum)

Bài gửi  Táo_sshi Wed Oct 08, 2008 9:20 am

Tôi đang mải ngắm những bức ảnh thì bỗng có 1 tiếng nói cất lên từ phía sau khiến tôi giật mình:

- Cô làm gì ở đây?

Tôi giật mình quay lại. Đó là 1 người phụ nữ đã đứng tuổi, và tôi nhận ra bà chính là người cùng chụp trong những bức ảnh. Đây là mẹ của Ki Bum ư?

Người phụ nữ lặp lại câu hỏi 1 lần nữa:

- Cô làm gì ở đây? Cô là ai?

Tôi lúng túng ko biết phải trả lời ra sao. Liệu bà ấy có nghĩ tôi là ăn trộm ko?

- Ừm...cháu...cháu xin lỗi!! Cháu....là khách..đến dự tiệc hôm nay!! Cháu muốn tìm nhà vệ sinh, nhưng bị lạc đường!! Cháu xin lỗi.....Cháu....cháu ko phải trộm đâu ạ!!! Chỉ là cháu....hơi..tò mò..nên...... – tôi phân bua

Bà Kim nhìn tôi 1 lúc rồi cười và nói:

- Ko sao đâu!!! Ta ko giận đâu!!!

Bà Kim nhìn tôi với ánh mắt vô cùng dịu dàng mà ngay đến mẹ tôi, tôi cũng chưa từng thấy. Tôi thật ko ngờ là bà ấy lại hiền như vậy. Bởi thứ nhất ấn tượng của tôi về giới thượng lưu vốn ko tốt, đặc biệt là sau những thái độ khinh bỉ, mỉa mai mà họ dành cho tôi ở bữa tiệc. Thứ hai, đó chính là ở cậu “công tử” Ki Bum, con trai bà ấy. Hắn ta bình thường cũng đâu có dễ chịu gì đâu. Nếu bây h người bắt gặp tôi ko phải bà Kim mà là Kim Ki Bum thì tôi ko thể tưởng tượng dc là hắn sẽ xỉa xói tôi đến mức nào. Bản tính hắn là vậy mà!! Thế mà hắn lại có 1 người mẹ tốt như vậy!! Trời thật bất công!! Tất nhiên là ko phải với tôi, vì mẹ tôi cũng rất tốt, chỉ là ko đc hiền thôi.....

Bà Kim tiến lại gần chỗ tôi đang đứng, khẽ vuốt nhẹ lên tóc tôi và mỉm cười hiền từ.

- Trông cháu rất giống con gái của ta!!! Chắc cháu đã thấy tấm ảnh của nó rồi chứ!! Tên của nó là Rae Mi, Kim Rae Mi. Cháu rất giống nó!!!

Giống ư? Tôi chẳng thấy vậy!!! Cô ấy trông xinh hơn tôi nhiều!!!

- Cháu giống nó nhất là ở đôi mắt, to tròn đáng yêu!!! Cháu biết ko, Rae Mi, con bé lúc nào cũng cười đc, luôn luôn vui vẻ, tràn đầy sức sống. Cho dù có đau khổ, nhưng nó cũng ko khóc trc mặt người khác đâu!! Về điểm này thì nó giống hệt Ki Bum, anh trai nó. Có con bé, trong nhà lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười.......– Bà Kim cười và kể về Rae Mi nhưng tôi lại thấy nét mặt bà ấy rất buồn, dường như nước mắt sắp trào ra. Tại sao vậy nhỉ?

Tôi chăm chú lắng nghe câu chuyện mà bà kể, bỗng có tiếng gọi ở ngoài:

- Phu nhân!! Bà đâu rồi?

Bà Kim vội lau mắt và đi ra cửa. Trước khi đi, bà nói với tôi:

- Ta rất vui vì đc quen với cháu, dù chỉ trong thời gian ngắn ngủi!!! Mong rằng chúng ta sẽ gặp lại nhau!!!

- Vâng..Cháu chào phu nhân!!! - Tôi cúi đầu chào

Bà Kim mỉm cười gật đầu và đi ra. Tôi cũng phải quay trở lại phòng tiệc kẻo Hee Chul oppa ko thấy tôi lại lo lắng.

Khi tôi quay vào phòng tiệc thì tất cả đang khiêu vũ. Tôi ghét khiêu vũ, đơn giản vì tôi ko biết nhảy. Thế là tôi đành lủi thủi ra chỗ bàn tiệc. Lúc này có lẽ Hee Chul oppa đã có bạn nhảy rồi. Mà cho dù ko có thì anh ấy cũng ko đời nào mời 1 con bé dở tệ và ngốc nghếch như tôi nhảy đâu. Hơn nữa, bên cạnh anh ấy còn có Moon. Tôi nhìn khắp 1 lượt cả căn phòng, và bất chợt dừng lại ở 1 chỗ. Ở bên bàn đối diện chỗ tôi ngồi, tôi thấy Ki Bum. Hắn ta ngồi đó và nhìn chăm chăm vào ly rượu trên tay. Hứ!! Hắn đã đủ tuổi uống rượu rồi ư? Nhà trường mà biết bị kỉ luật là cái chắc? Thân là Hội trưởng hội học sinh mà như thế àh? Mà hắn có làm sao thì cũng liên quan gì mình nhỉ? Mặc kệ hắn!! Nhưng ko hiểu sao tôi ko thể làm lơ đc!! Tôi thấy hắn ngồi nhìn ly rượu mà mắt buồn, buồn lắm, khiến tôi ko thể bỏ mặc! Dù gì thì tôi với hắn cũng có quen biết, cũng nên lại xem hắn có chuyện gì!!! Nhưng đó tuyệt đối ko phải là tôi có ý gì với hắn đâu nha!!!

Tôi đứng lên tiến lại phía Ki Bum và ngồi xuống bên cạnh hắn.

- Anh có chuyện buồn gì sao?

Hắn ta vẫn ngồi im. Đúng là con người này mãi mãi ko thể thay đổi đc....

- Ly rượu đó có gì mà anh nhìn nó ghê thế? Mà anh đã đủ tuổi uống rượu đâu!!!

Lúc này hắn mới chịu quay sang nhìn tôi, nhưng rồi lại quay đi chỗ khác

- Này!! Tôi quan tâm hỏi thăm mà anh có thái độ đó hả? – tôi bắt đầu mắt bình tĩnh

Hắn vẫn ngồi im như khúc gỗ.

Táo_sshi
[H.O.S] P-Admin

Nữ
Tổng số bài gửi : 808
Age : 28
Đến từ : Phòng tắm nhà KEY, gầm giường nhà Sungmin, trên nệm nhà Ho
Nghề nghiệp : Vợ của YunHo, Kim Bum, KEY, SungMin...vân vân...ông xã YunHo, bồ nhí HyungJun
Gia Đình Cùi Bắp : DbSk ~~ FoReVeR lOvE ~~ tOmOrRoW nEvEr DiE
Registration date : 18/08/2008

http://chocomilk-world.blogspot.com

Về Đầu Trang Go down

Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum) - Page 2 Empty Re: Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum)

Bài gửi  Táo_sshi Wed Oct 08, 2008 9:20 am

Thế thì anh cứ ngồi đây mà ngắm ly rượu của anh đi nhá!! Tôi chẳng thèm lo nữa!!! - Tôi bực mình đứng phắt dậy định đi thì bỗng hắn kéo tay tôi lại:

- Tôi đang chán đây!! Cô có thể đi chỗ này với tôi ko?

Tôi tròn mắt nhìn hắn, và ko chờ tôi gật đầu, hắn đã lôi tôi ra cửa.

- Anh đưa tôi đi đâu vậy? Muộn thế này rồi!! Tôi còn phải về!! – Tôi nói khi hắn kéo tôi ra xe

- Cô lên xe đi!! Lát nữa tôi sẽ đưa cô về!! – Ki Bum mở cửa xe cho tôi

- Nhưng còn Hee Chul oppa và Hee Jin..... – tôi ngần ngừ

Ki Bum ấn đầu tôi vào xe và nói:

- Cô ko biết àh? Họ đã về từ nãy rồi!! Hình như cái cô tên Hee Jin đó đã kéo Hee Chul đi!!!

- Vậy sao? – Tôi sửng sốt

Ki Bum lên xe và lái đi, ko nói gì cả. Hắn ta chở tôi đi lòng vòng quanh thành phố. Mà hình như hắn ta đang tìm ai đó thì phải. Tôi tò mò hỏi:

- Chúng ta đi đâu đây? Mà anh đã có bằng lái chưa vậy?

- Cô ko phải lo! Ko chết đc đâu!!! - Ki Bum tỉnh bơ nói

- Anh nói thế mà nghe đc sao!! Tôi mà có chết thì cũng sẽ hiện hồn về lôi anh theo!!! Hứ!! Mà anh đang tìm gì thế!!!

- Ko có gì!! – Ki Bum nói, mắt vẫn tiếp tục tìm kiếm

Tôi biết tỏng tính hắn rồi nên chán chẳng thèm hỏi nữa. Bỗng tôi nhìn thấy bóng ai như Hee Jin đang ngồi ở chiếc ghế bên đường. Tôi quay sang bảo Ki Bum:

- Anh dừng xe lại đi!! Tôi muốn xuống!!!

Ki Bum nhìn tôi ko hiểu gì cả. Tôi giục:

- Nhanh lên!!!!

Ki Bum cho xe chạy chậm lại rồi dừng ở sát mép đường. Tôi vội xuống xe, chạy sang chỗ Hee Jin. Nhưng, tôi bất ngờ khựng lại, khi nhìn thấy từ đằng xa, Hee Chul oppa đang tiến lại gần chỗ cô ấy. Oppa ngồi xuống bên cạnh Hee Jin và đưa cho nó cà phê, có lẽ vậy. Rồi họ nói chuyện gì đó, hình như là chuyện gì rất vui, tôi thấy họ cười rất thoải mái. Tự nhiên, trong lòng tôi lại dậy lên cảm giác ghen tị. Ghen ư? Tôi ghen với ai đây? Với Hee Jin? Vì cô ấy đã rất vui vẻ với Chul oppa sau lưng tôi? Tôi bất giác phì cười. Tôi thật là 1 con bé ko ra gì khi đã nghĩ về bạn mình như thế. Họ đơn giản chỉ là nói chuyện với nhau mà thôi, ko có gì khác cả. Phải, ko có gì khác cả! Tôi cố trấn an mình như vậy, nhưng hình như ko có tác dụng, ko hiểu sao tôi lại cảm thấy giận Hee Jin ghê gớm. Có thể ai đó biết sẽ nghĩ là tôi hẹp hòi, nhưng tôi ko quan tâm điều đó. Tâm trạng tôi bây h giống như là 1 cô gái khi phát hiện ra bạn trai mình đi chơi với người bạn thân nhất của mình. Nhưng rồi tôi chợt nhận ra rằng, giữa tôi và Chul oppa ko có 1 chút quan hệ nào gọi là yêu đương. Tôi ko có quyền giận bất kì ai cả, hoàn toàn ko có. Tôi cảm thấy mình thật trơ trọi và cô đơn khi ko có ai ở bên cạnh lúc này. Nhưng có lẽ, thứ tôi cần nhất bây h lại là sự yên tĩnh chăng? Tôi cảm thấy khóe mắt ươn ướt. Nhưng làm sao tôi có thể khóc đc, bởi ngay đến cả khóc, tôi cũng ko có quyền nữa. Ngay đến chính tôi cũng ko hiểu đc tâm trạng của mình lúc này ra sao nữa. Nước mắt cứ chực trào ra. Tôi đứng như chôn chân xuống đất nhìn 2 người họ ở phía bên kia đường mà quên mất rằng còn 1 người nữa cũng đang chứng kiến tất cả mọi chuyện.

Bỗng có 1 bàn tay đặt lên vai tôi. Tôi giật mình quay lại. Đó là Ki Bum. Àh, tôi gần như đã quên mất sự hiện diện của hắn. Hắn nhìn tôi với ánh mắt quan tâm lại thường. Thật kì ạ!! Hắn ta vốn đâu phải người biết chia sẻ với người khác. Tôi vội quay đi để che giấu những giọt nước mắt, nhưng hình như hắn đã kịp nhìn thấy. Hắn kéo tôi lên xe, nhanh đến nỗi tôi chưa kịp phản ứng gì.

- Anh lại đưa tôi đi đâu đây?

*Im lặng*

- Anh ko muốn nói thì thôi!! – Tôi nói rồi nhìn ra đường

Ki Bum vẫn im lặng lái xe, tôi cũng ko nói gì, không khí trên xe im lặng 1 cách đáng sợ. Một lúc sau, chúng tôi đến 1 cánh đồng rất rộng, trồng toàn hoa hướng dương. Mặc dù trời đã tối, nhưng nhờ có đèn chiếu sáng, cả cánh đồng hoa sáng rực lên như có ánh mặt trời. Khung cảnh thật là đẹp!! Hoa hướng dương là loài hoa mà tôi thích nhất, đó là loài hoa biểu trưng cho sự kiên cường, luôn hướng tới tương lai, theo tôi là vậy. Tôi xuống xe, chạy đến bên những bông hoa và vui cười thích thú. Nhưng làm sao mà Ki Bum biết đc tôi thích loài hoa này mà đưa tôi tới đây, nhất là khi tâm trạng tôi đang ko tốt.

Táo_sshi
[H.O.S] P-Admin

Nữ
Tổng số bài gửi : 808
Age : 28
Đến từ : Phòng tắm nhà KEY, gầm giường nhà Sungmin, trên nệm nhà Ho
Nghề nghiệp : Vợ của YunHo, Kim Bum, KEY, SungMin...vân vân...ông xã YunHo, bồ nhí HyungJun
Gia Đình Cùi Bắp : DbSk ~~ FoReVeR lOvE ~~ tOmOrRoW nEvEr DiE
Registration date : 18/08/2008

http://chocomilk-world.blogspot.com

Về Đầu Trang Go down

Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum) - Page 2 Empty Re: Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum)

Bài gửi  Táo_sshi Wed Oct 08, 2008 9:21 am

Tôi liếc nhìn Ki Bum. Hắn đứng dựa vào xe, mắt nhìn ra xa xăm, hình như đang suy nghĩ gì đó. Tôi nhẹ nhàng lại gần hắn

- Anh...có chuyện buồn sao?

Ko 1 tiếng trả lời. Tôi nói tiếp:

- Nếu có tâm sự gì, anh có thể chia sẻ với tôi!! Tôi là 1 người luôn quan tâm đến người khác, chứ ko như ai đó...

Ki Bum vẫn im lặng. Tôi đã chán ngấy cái trò “người Hàn trầm lặng” này của hắn ta rồi.

- Thôi vậy! Anh ko muốn nói thì thôi!! Nói chuyện với anh, người ta lại tưởng tôi là con điên mất!!

- Tại sao? – Hắn bất ngờ lên tiếng

- Nói chuyện với anh thì cũng chỉ có tôi nói 1 mình thôi, anh đâu có nói câu nào. Tôi tự hỏi thì cũng tự trả lời, như vậy chẳng phải là điên sao!!

Ki Bum lại im lặng. Hắn ta thật biết cách làm cho người ta cụt hứng. Tôi thở dài, quay ra nhìn cánh đồng hoa trước mặt. Chúng tôi ko ai nói với nhau câu nào. Thỉnh thoảng, tôi cũng định hỏi Ki Bum về mẹ hắn, nhưng tôi biết thừa là hắn sẽ một là im lặng, hai là thở ra 1 câu đại loại như “Ko liên quan cô”, hay “Đừng can thiệp vào”.... Mặc dù mới quen chưa lâu, nhưng tôi lạ gì tính hắn nữa.

Bỗng chuông điện thoại của tôi vang lên. Là Hee Jin. Nó gọi cho tôi làm gì chứ? Để khoe với tôi rằng nó đã đc đi chơi với Hee Chul oppa hay sao? Nó muốn làm tôi ghen tị với nó àh? Nhưng lỡ là có chuyện gì thì sao? Tôi cầm điện thoại trên tay, ngần ngừ, nửa muốn nghe, nửa ko muốn nghe. Ki Bum lúc này mới quay sang nói:

- Cô ko nghe sao?

- Tôi cũng ko biết có nên nghe hay ko nữa. Là Hee jin gọi...

- Cô nghe thì nghe đi, mà ko nghe thì thôi, tắt máy đi. Ồn quá!!! – Ki Bum nói xong thì lại nhìn đi chỗ khác

Trời ạ!! Đó là lời khuyên sao? Đúng là đồ vô tâm!!

Chuông điện thoại vẫn đổ liên hồi. Cuối cùng, tôi đành nghe

- Alo?

- Hyenie àh? Ôi cậu làm gì bây h mới nghe máy!! Làm mình lo chết đi đc!!!

- Hyenie á? Ya !! Tôi đã bảo là cậu đừng có gọi tôi như thế nữa mà!! – Tôi thét lên

- Mình xin lỗi nhá!! Tại vội quá!!!

- Có chuyện gì thế??

- Bây h cậu đang ở đâu thế? Mình xin lỗi vì ban nãy đã về trc mà ko có cậu!! Mình ko tìm thấy cậu đâu cả, mà mình thì vội đi nên.....

- Đi đâu? Mà ai đưa cậu về?

- Ừm....Àh...Là.....là 1 người hàng xóm của mình. Mình gặp cô ấy trong bữa tiệc nên quá giang về luôn.....

Nói dối!! Rõ ràng là tôi đã thấy Hee Jin đi cùng với Chul oppa!! Tại sao nó lại bảo là đi với 1 người bạn? Tại sao phải nói dối chứ? Tại sao phải nói dối tôi?

- Ừm..vậy sao? Vậy gọi cho mình có việc gì? – Tôi hỏi

- Ừm...ko! Mình chỉ muốn biết bây h cậu đang ở đâu thôi!! Cậu về nhà chưa? Ai đưa cậu về?

Tôi liếc sang Ki Bum, rồi trả lời:

- Àh...là 1 người bạn! Bây h mình đang trên đường về!!

- Vậy àh? Vậy khi nào về đến nhà phải gọi cho mình đấy!! Nhớ chưa?

- Ừh!! Biết rồi!! Vậy mình cúp máy nha!!

- Ừh!!.....Àh!! Hye Won!! Mình........

- Sao thế?

- Àh...Thôi, ko có gì đâu!! Bye nha!!!

Hee Jin dập máy 1 cách vội vàng. Hình như cô ấy định nói gì đó với tôi nhưng lại thôi. Đó có thể là chuyện gì ngoài chuyện đó kia chứ! Có lẽ cô ấy định nói thật với tôi, nhưng lại ko dám. Điều đó đã khiến cho tôi buồn vô cùng...

Táo_sshi
[H.O.S] P-Admin

Nữ
Tổng số bài gửi : 808
Age : 28
Đến từ : Phòng tắm nhà KEY, gầm giường nhà Sungmin, trên nệm nhà Ho
Nghề nghiệp : Vợ của YunHo, Kim Bum, KEY, SungMin...vân vân...ông xã YunHo, bồ nhí HyungJun
Gia Đình Cùi Bắp : DbSk ~~ FoReVeR lOvE ~~ tOmOrRoW nEvEr DiE
Registration date : 18/08/2008

http://chocomilk-world.blogspot.com

Về Đầu Trang Go down

Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum) - Page 2 Empty Re: Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum)

Bài gửi  Táo_sshi Wed Oct 08, 2008 9:22 am

Chap 6
Tôi cứ mải nghĩ vẩn vơ trong khi Ki Bum đã lên xe từ lúc nào. Hắn gõ gõ vào cửa kính xe sau lưng tôi, ra hiệu cho tôi lên xe. Tôi giật mình nhìn lại đồng hồ. Thôi chêt! Đã 11 h khuya rồi!! Tôi quên bẵng đi mất! Kiểu này về thế nào cũng nhừ xương với mẹ tôi cho xem.

Trên đường về, tôi đã gọi điện về nhà mấy lần, nhưng ko có ai bắt máy. Quái lạ! Mẹ tôi làm gì mà lại ko nghe điện thoại? Tôi hoang mang ko biết có chuyện gì xảy ra ở nhà ko. Xe vừa dừng lại trước cổng, tôi đã lao vội vào nhà. Cửa khóa. Mẹ tôi đi đâu đc? Tôi bấm chuông. Ko có ai trong nhà. Hôm nay tôi lại ko mang theo chìa khóa nhà mới dở chứ!! Tôi chạy sang nhà bà Joon bên cạnh hỏi thì đc bà chuyển cho 1 mảnh giấy nhắn của mẹ tôi gửi
Hye Won àh!! Mẹ liên lạc với con từ chiều ko đc! Bây h mẹ phải đi ra sân bay đón anh con!! Bác cả vừa báo cho mẹ là anh con ngày mai sẽ xuống máy bay. Vì thế, mẹ phải lên nhà bác con từ tối cho kịp để sớm mai đi đón nó!! Khi nào con về thì con đã có chìa khóa vào nhà rồi!! Thế nha!! Nhớ khóa cửa cẩn thận!!
____ kí tên : Mẹ ____”


Ôi trời! Sao mẹ đi mà ko báo cho tôi biết trc? Bây h thì làm sao đây? Tôi ko có chìa khóa vào nhà nữa, đêm nay ngủ ngoài đường mất thôi. Tôi lúng túng ko biết phải làm sao, bỗng có tiếng gọi:

- Này!!! Sao lại đứng đấy?

Tôi quay lại nhìn. Àh, là Ki Bum. Hắn ta vẫn ở đây sao? Tôi ko trả lời mà ngồi gục xuống. Hắn tiến lại gần và hỏi tiếp:

- Sao tôi hỏi mà cô ko trả lời? Có chuyện gì vậy?

Đúng là cái đồ..... Lúc tôi hỏi thì hắn có thèm nói câu nào đâu cơ chứ?

- Anh đi đi!! Tôi ko có tâm trạng cãi với anh!!!

- Bị nhốt ở ngoài sao?

- Mặc kệ tôi!!

- Nhìn cô thế này là biết đúng rồi!! Rõ thật là...Đến lúc này còn làm cao gì nữa!! Có cần tôi giúp ko?

Lòng tốt của hắn thật khiến người ta phải nghi ngờ..

- Tôi đã bảo anh đừng quan tâm!!!!

- Thật ko vậy? Bây h người duy nhất có thể giúp dc cô là tôi mà!!

- Anh đổi tính rồi àh? Sao tự nhiên tốt với tôi thế? Hay là anh có mưu đồ gì?

- Tôi có thể giúp cô, với điều kiện là cô phải nghe theo lời tôi, làm cho tôi 3 việc!!

Tôi thét lên:

- Đấy!! Tôi biết ngay mà!! Loại người như anh mà mở miệng nói muốn giúp đỡ người khác thì thể nào mà chẳng đòi yêu sách này nọ. Tôi còn lại gì. Nhưng xin lỗi anh, tôi ko phải là người vì lợi mà bán mất tự trọng đâu! Anh tìm lầm người rồi!! Anh đi đi!! Tôi ko cần đến sự giúp đỡ của ai hết!!!

- Thật àh? Đc thôi!! Nếu cô đã nói vậy thì..... Nhưng báo cho cô biết, ban đêm trời lạnh lắm đấy. Mà hình như an ninh của khu vực này ko đc tốt lắm!! Cô ở đây thì cẩn thận, kẻo lại gặp phải mấy tên trộm cướp đầu đường xó chợ đấy!!! Chúc may mắn!! Mong là đến sáng mai vẫn đc gặp lại cô “lành lặn”!! – Ki Bum buông lời mỉa mai rồi quay lưng bỏ đi

- Đc!! Anh đi đi!! Tôi cũng chả thiếu chỗ mà đi đâu!!! – tôi hét lên

Tôi bực mình, ngồi phệt xuống đất. Nói thì nói thế thôi chứ tôi biết đi đâu bây h? Xung quanh chẳng có họ hàng gì, hàng xóm thì cũng chẳng thể cho mình ngủ nhờ đc. Nhà Hee Jin thì lại càng ko thể. Nhà nó có đến 5 thằng em, chỗ ngủ cho chúng còn chẳng đủ, lấy đâu ra chỗ cho tôi. Tôi chợt nghĩ đến Hee Chul oppa, nhung khi nhìn lên thì thấy phòng tối om. Có lẽ oppa chưa về. Tôi bắt đầu thấy lạnh và đói. Cả chiều hôm nay, trong bữa tiệc, tôi có ăn đc cái gì đâu!! Tất cả chỉ tại tên Ki Bum đó, tự nhiên kéo tôi đi khiến cho tôi chả ăn đc miếng nào vào bụng cả. Lúc này, tôi mới thấy hắn nói đúng. Có lẽ, người duy nhất có thể giúp đc tôi là hắn. Nhưng chẳng lẽ bây h lại đến nhờ vả hắn. Ko! Như thế thì chỉ tổ khiến cho hắn thêm coi thường tôi mà thôi!!! Nhưng nếu ko làm thế, tôi biết đi đâu đây?......

Suy đi nghĩ lại 1 lúc, cuối cùng, tôi đành nuốt tự ái xuống mà đi nhờ Ki Bum giúp đỡ. Chỉ cần qua hôm nay thôi. Quân tử trả thù 10 năm chưa muộn.... Nghĩ vậy, tôi chạy vội ra cổng, định bắt taxi đến nhà hắn, trong người tôi vẫn còn dủ tiền đi xe. Nhưng, khi ra đến cổng, tôi đã thấy 1 chiếc xe ô tô chờ sẵn ở đó. Đó là xe của Ki Bum. Vừa nhìn thấy tôi, hắn mỉm cười đắc thắng và nói:

- Sao lâu thế? Làm tôi chờ đến muốn đông cứng ra nè!!!

- Sao anh biết...... – tôi lắp bắp

- Cái đầu của cô làm gì có đc những suy nghĩ phức tạp đến nỗi ng` khác ko đoán đc cơ chứ!!

Cái gì cơ? Hắn ta đúng là đồ đểu mà!! Nhưng bây h mình đang nhờ vả hắn!! Cố chịu đựng!! Quân tử trả thù 10 năm chưa muộn!!!! Tôi cố gắng kìm chế để ko đập cho hắn 1 trận. Con người hắn ta vừa khó ưa, mà vừa khó lường nữa. Vừa mới mấy phút trc, có cậy mồm cũng ko nói lấy 1 câu, vậy mà bây h nói liên tọi. Mà cứ mở miệng ra là châm chọc tôi. Tôi nhớ là mình đâu có làm gì nên tội với hắn!!!

Dù nói gì đi nữa thì bây h tôi cũng đã “chui vào hang cọp” rồi, phải “tùy cơ ứng biến” vậy!!

Táo_sshi
[H.O.S] P-Admin

Nữ
Tổng số bài gửi : 808
Age : 28
Đến từ : Phòng tắm nhà KEY, gầm giường nhà Sungmin, trên nệm nhà Ho
Nghề nghiệp : Vợ của YunHo, Kim Bum, KEY, SungMin...vân vân...ông xã YunHo, bồ nhí HyungJun
Gia Đình Cùi Bắp : DbSk ~~ FoReVeR lOvE ~~ tOmOrRoW nEvEr DiE
Registration date : 18/08/2008

http://chocomilk-world.blogspot.com

Về Đầu Trang Go down

Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum) - Page 2 Empty Re: Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum)

Bài gửi  Táo_sshi Wed Oct 08, 2008 9:23 am

Típ đêy
Ki Bum đưa tôi về nhà hắn, chính là ngôi biệt thự đó. Khi chúng tôi về đến nơi thì đã có người chờ sẵn ở cổng. Đó chính là người quản gia hồi chiều đã đón chúng tôi. Vừa thấy Ki Bum, ông ta đã cúi chào:

- Cậu đã về!!

Ki Bum cho xe thẳng vào sân và xuống xe, đi vào nhà, ko thèm để ý đến tôi. Cái tên này, hắn ta vẫn chứng nào tật nấy!! Tôi cũng ra khỏi xe. Người quản gia nhìn tôi chằm chằm như muốn hỏi tôi là ai và tại sao tôi lại ở đây. Tôi lúng túng ko biết phải trả lời làm sao thì may thay có tiếng Ki Bum nói vọng ra từ trong nhà:

- Cô ấy là khách của tôi!! Để cô ấy vào!!

Nghe thấy vậy, tôi vội cúi chào người quản gia và đi vào nhà. May là có Ki Bum lên tiếng kịp thời nếu ko thì tôi cũng ko biết phải làm sao. Hắn cũng là người tốt đấy chứ, chỉ mỗi tội hơi lạnh lùng.

- Cô đi tắm đi!! Người cô bụi bặm như vậy, đừng bước vào nhà!! – Ki Bum chỉ vào tôi nói khi tôi vừa đến ngưỡng cửa, rồi anh ta quay sang nói với người giúp việc – Chị Joon, đưa cô ta đi tắm rửa sạch sẽ và lấy cho ta 1 bộ đồ nào đó để mặc. Và chuẩn bị phòng cho cô ta.

Ngay lập tức tôi đc đưa đi tắm rửa sạch sẽ. Nhà này cái gì cũng lớn thì phải. Cả phòng tắm cũng rộng và có cả 1 cái bồn tắm to đùng, rộng hơn cả cái giường ngủ của tôi nữa. Tôi vừa tắm xong thì 1 người giúp việc mang đến cho tôi 1 bộ đồ ngủ màu trắng tinh, trông vẫn còn mới, còn nguyên cả mác. Tôi nhìn vào bộ đồ, rồi hỏi người giúp việc:

- Chị àh...Ừm....đây là bộ đồ mới mà!! Đưa cho tôi mặc, liệu có.....

- Ko sao đâu!! Chính cậu chủ bảo đưa cho cô mặc!!

Ki Bum ư? Hắn tốt với tôi đến thế cơ àh? Cho tôi ở nhờ, rồi mua đồ cho tôi ( thế này có gọi là mua đồ hem nhỉ?) Có lẽ, trước h, tôi ko hề nhận ra là hắn đã giúp tôi rất nhiều, cho dù hắn ko thể hiện ra mặt. Ai mà biết đc rằng Kim Ki Bum lạnh lùng mà mọi người vẫn đồn đại lại là 1 người vô cùng tốt bụng. Đúng là ko nên xét đoán con người qua vẻ bề ngoài!! Tôi nghĩ thầm và tủm tỉm cười 1 mình.

- Cô bị điên àh? Tự nhiên đứng đấy cười 1 mình!!

Tiếng nói bất ngờ cất lên từ phía sau làm tôi giật nảy. Và người nói ra cái câu “mỉa mai” đấy, còn ai trồng khoai đất này nữa!! Ki Bum vừa đi từ nhà dưới lên, đang đứng lù lù ngay sau lưng tôi. Tên này đi lại như ma vậy!! Hôm nay may cho hắn là tâm trạng tôi đang tốt, nếu ko thì hắn biết tay tôi!! Dám gọi Choi Hye Won này là con điên àh???

- Cô lẩm bẩm cái gì một mình đấy? Có cần đi nhà thương ko?

- Nhà thương? Tui đâu có bị đau? Đi nhà thương làm gì? – Tôi ngây thơ hỏi lại

- Nhà thương.....điên ý!!! – Ki Bum cười phá lên rồi bỏ vào phòng

Cái gì cơ? Cái tên này...Chán sống rồi hử? Tôi đã lầm khi nghĩ hắn ta là người tốt mà!! Có lẽ, hắn cho tôi ngủ nhờ chỉ vì muốn chọc tức tôi mà thôi!! Đáng lẽ ra mình ko nên tin hắn mới phải!!

Tôi hậm hực bỏ về phòng mình. Chị giúp việc đã chỉ cho tôi phòng ở lầu 2. Và thật trớ trêu, nó ở đối diện phòng của tên đáng ghét kia, kẻ mà ai cũng biết là ai đấy!! (câu nài học trong Harry Porter) Cứ nghĩ đến hắn là tôi thấy tức anh ách. Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến h, chưa có 1 ai bảo tôi là con điên cả, thế mà hắn dám........ Đó quả là 1 sự xúc phạm ghê gớm đối với 1 cô gái luôn đặt danh dự lên hàng đầu như tôi. Tôi nghĩ rằng, mình cần nói chuyện với hắn ngay lúc này.

Nghĩ sao làm vậy, tôi quay lại gõ cửa phòng Ki Bum. Ko có động tĩnh gì. Hắn đi ngủ rồi chăng? Vớ vẩn! Hắn vừa mới vào phòng, ngủ gì mà nhanh thế? Tôi lại gõ tiếp. Lần này có tiếng hắng giọng khe khẽ ở trong phòng. Tôi biết là hắn còn thức mà!!! Tôi gọi:

- Này!! Kim Ki Bum!! Đừng có giả vờ ngủ nữa!! Tui biết tỏng là anh chưa ngủ!!! Ra mở cửa đi!!! Tôi có chuyện muốn nói đây!!

Một lát sau, Ki Bum cuối cùng cũng ra. Hắn đứng ở cửa mà hỏi:

- Việc gì thế?

- Tôi có chuyện quan trọng muốn nói!!

- Có gì nói đi!!!

- Làm sao mà nói ngoài này đc!! Anh ko thể mời tôi vào sao?

- Ko!! – Hắn tỉnh bơ đáp

- Anh...Nhưng chẳng lẽ nói ở đây sao?

- Cô nói gì nói nhanh đi!! Cô muốn tỏ tình với tôi hay sao mà cần tìm chỗ khác làm gì?

- Anh bị điên àh? Còn lâu tôi mới tỏ tình với anh!!! Đồ...tưởng bở!!! – Tôi gắt lên

- Thế thì có gì nói đi!!! Đồ khùng!! – Ki Bum bắt đầu bực mình

- Thôi đc.... – Tôi hạ giọng– Tôi muốn hỏi anh về chuyện mà anh đã nói lúc ở nhà tôi, là nếu anh cho tôi ở nhờ thì tôi phải làm giúp anh 3 việc đúng ko? Đó là việc gì thế?

- Chỉ vì chuyện đó mà cô gọi tôi sao? Có gì mai nói đi!! – Ki Bum vừa ngáp vừa nói (vô duyên!)

- Nhưng tôi muốn biết luôn!! Với lại, tôi đau biết đc anh sẽ đưa ra yêu cầu gì!! Như vậy ko phải thiệt cho tôi quá sao?

Ki Bum ko nói gì, toan đóng cửa thì bị tôi dùng chân chặn lại. Tôi cố kéo cửa ra và hét lên:

- Tôi muốn nói mọi chuyện ngay bây h!!

- Cô be bé cái mồm thôi!!! - Ki Bum vội bịt miệng tôi lại và lôi tôi vào phòng, đóng sầm cửa lại. Hắn ta đẩy tôi xuống giường rồi ngồi xuống chiếc ghế đối diện

- Cô muốn gì?

Đây ko phải lần đầu tiên vào phòng con trai (lần đầu là ở nhà Chul oppa rùi!!) nhưng ko hiểu sao tôi lại thấy ngại vô cùng. Tất cả những gì định nói trc đó đã bay hết khỏi đầu óc tôi. Bây h tôi lại ko biết phải nói gì với Ki Bum, nhưng nếu tôi ko nói thì hóa ra tôi lại đúng là 1 đứa khùng như lời hắn nói ư? Tất nhiên điều đó là ko đc!! Tôi hít 1 hơi thật dài và bắt đầu nói:

- Tôi muốn nói về chuyện làm anh bảo tôi phải làm cho anh 3 việc!! Đó là việc gì vậy?

- Cô hỏi làm gì? Đến 1 lúc nào đó tôi sẽ nói với cô!!! – Ki Bum lấy 1 quyển sách trên bàn ra đọc

- Nhưng tôi cần biết ngay bây h!! Ai mà biết đc anh sẽ giở trò gì với tôi cơ chứ!! Loại người như anh.....

- Loại người như tôi làm sao?

- Loại người như anh...ưm..Tôi ko biết!! Tóm lại là anh phải cho tôi biết đi!!!!

- Cô là cái gì mà ra lệnh cho tôi? Nên nhớ, tôi mới là người ra lệnh cho cô!!! – Ki Bum nói, mắt vẫn ko rời cuốn sách

- Nhưng.......

- Chẳng có nhưng nhị gì hết! Tóm lại là khi nào cần, tự tôi sẽ nói cho cô biết!! Vậy nên, – Ki Bum đứng dậy, tiến lại gần chỗ tôi – Cô đừng suy nghĩ nhiều làm gì!! Ngủ sớm đi!!! Con nít ko nên thức khuya!!! – Hắn ấn nhẹ vào trán tôi châm chọc

- Cái gì cơ? Con.....con nít á? – Tôi lắp bắp, ko tin vào tai mình. Tên này hết gọi tôi là điên, h lại là con nít!!! Đúng là ko biết trời cao đất dày là gì!! Hắn tỏ vẻ rất thích thú khi nhìn thấy bộ mặt tức tối của tôi.

- Nếu ko còn việc gì nữa thì cô về phòng đi!! Tôi muốn đi ngủ!!! Hay là......cô muốn ngủ ở đây với tôi!!! – Ki Bum cười “gian xảo”

Tôi bỗng chốc đỏ bừng cả mặt, vội quay đi ngay:

- Ngủ...ngủ với anh á? Tôi..tôi thèm vào!! Anh đúng là đồ..... !! Ko nói với anh nữa, tôi về phòng đây!!!

Tôi lao nhanh ra khỏi phòng , nhưng vẫn kịp nghe Ki Bum nói:

- Ngủ ngon nhá!! Cô bé!!!

Tôi tức giận bỏ về phòng với khuôn mặt đỏ ửng đến tận mang tai. Tất cả chỉ tại câu nói bông đùa, giễu cợt của hắn. Tôi đóng sầm cửa lại và lên giường nằm, cố ép bản thân mình chìm vào giấc ngủ, để quên đi tất cả những gì đã xảy ra.......

Táo_sshi
[H.O.S] P-Admin

Nữ
Tổng số bài gửi : 808
Age : 28
Đến từ : Phòng tắm nhà KEY, gầm giường nhà Sungmin, trên nệm nhà Ho
Nghề nghiệp : Vợ của YunHo, Kim Bum, KEY, SungMin...vân vân...ông xã YunHo, bồ nhí HyungJun
Gia Đình Cùi Bắp : DbSk ~~ FoReVeR lOvE ~~ tOmOrRoW nEvEr DiE
Registration date : 18/08/2008

http://chocomilk-world.blogspot.com

Về Đầu Trang Go down

Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum) - Page 2 Empty Re: Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum)

Bài gửi  Táo_sshi Wed Oct 08, 2008 9:23 am

Tic! Tắc!Tic!Tắc! Kim đồng hồ cứ chậm rãi nhích từng giây. Bây h đã là 1 h sáng. Cả ngôi nhà như đã chìm vào giấc ngủ say nồng. Tất cả đều lặng im. Bên ngoài cửa sổ, trời tối om và phảng phất vài hạt mưa, gió thổi làm lay động tấm rèm cửa, tiếng lá xào xạc, thỉnh thoảng lại có tiếng kêu meo meo rất khẽ của 1 con mèo nào đó. Nhưng những điều đó ko đủ để phá vỡ sự tĩnh lặng của ban đêm. Mọi người trong nhà có lẽ đã ngủ, duy chỉ có 1 người vẫn còn thức. Phải, người đó chính là tôi, Choi Hye Won. Còn nguyên nhân gì khiến cho tôi mất ngủ ư? Chắc các bạn ai cũng đoán ra rồi. Đó chính là do những lời nói của Ki Bum hồi tối. Tôi cũng ko hiểu tại sao mình có thể vì những câu đùa giỡn đó mà thao thức, trằn trọc. Tôi đã cố quên đi, nhưng ko hiểu sao, hình ảnh Ki Bum cùng lời nói của hắn cứ luẩn quẩn trong đầu tôi, mặc cho tôi đã cố gắng xua đi ko biết bao nhiêu lần. Tôi nằm lăn lộn trên giường 1 lúc, cho đến khi đầu tóc rối bù mà ko hay. Tôi cảm thấy hơi khát, nên đã xuống lầu dưới uống nước, bỗng thấy có ánh đèn hắt ra từ phòng ăn. Hình như dưới bếp có người. Tôi cứ tưởng rằng h này mọi người đi ngủ hết rồi chứ!! Tôi rón rén lại gần. Là Ki Bum. Anh ta h này ngồi đó, mân mê cái ly trên tay, giống hệt như lúc ở trong bữa tiệc, chỉ khác là ly rượu đã đc thay bằng ly nước, vẫn dáng ngồi ấy, vẫn sự trầm lặng ấy và đôi mắt thì vẫn buồn vô hạn. Nhìn dáng vẻ buồn bã, cô đơn của anh ấy, tôi bỗng cảm thấy trong tim mình nhói đau!! Tôi thực sự muốn biết những chất chứa trong lòng anh ấy, muốn đc chia sẻ cùng anh ấy, nhưng tôi lại ko thể lên tiếng. Có lẽ, dù tôi có hỏi thế nào thì anh ấy cũng sẽ ko nói nửa lời, giống như mọi lần vậy. Tất cả những gì tôi có thể làm là đứng ở đây và nhìn anh ngồi lặng lẽ bên bàn ăn. Cho dù chỉ mới vài h trước đó thôi, tôi đã rất giận anh ấy, nhưng, tôi ko ghét anh ấy. Ki Bum luôn tỏ ra lạnh lùng khó gần nhưng thực ra lại rất dịu dàng, ấm áp, chỉ là ko ai biết mà thôi......Tôi bỗng cảm thấy mình thật buồn cười!! Ngay đến chính tôi cũng ko hiểu đc những thay đổi tình cảm của bản thân mình. Tôi ko biết rằng đây có phải là tình yêu hay ko, nhưng tôi biết chắc 1 điều, tình cảm của tôi dành cho Ki Bum bây h đã khác trước, đã tiến triển theo chiều hướng tích cực. Và cho dù đó có là tình yêu hay ko, thì cũng là 1 dấu hiệu đáng mừng cho mối quan hệ giữa tôi và Ki Bum, ít nhất là đối với tôi.....


- Cô đứng đây là gì?

Tiếng của Ki Bum làm tôi giật nảy mình. Mải nghĩ ngợi, tôi ko biết Ki Bum đã đứng ngay trc mặt mình, đang nhìn tôi chăm chăm như muốn tìm câu trả lời. Tôi ấp úng đáp:

- Tôi...tôi muốn uống nc...nên mới xuống đây!! Nhưng thấy anh ngồi đó, ko tiện lên tiếng , nên tôi.......Tôi xin thề là tôi ko có ý đồ gì xấu đâu!! Anh phải tin tôi mới đc!!! Tôi ko phải muốn......

- Đc rồi!! Cô là gì mà cuống lên thế? Tôi có làm gì cô đâu!!! – Ki Bum nói rồi quay trở lại bàn.

Tôi cũng ngồi xuống phía đối diện anh. Ki Bum nhìn tôi, rồi lên tiếng “gợi ý”:

- Nc ở trong tủ lạnh ấy!! Đằng sau cô!!!

Tôi bối rối gật đầu, rồi đứng lên lấy nc uống. Ki Bum ko nói thêm gì nữa mà tiếp tục nhìn vào cái ly trên tay. Tôi tò mò hỏi:

- Anh làm gì vậy?

Giống như mọi lần, tôi ko nhận đc câu trả lời từ phía anh ta. Tôi kéo ghế ngồi xuống trc mặt Ki Bum rồi nói tiếp:

- Hồi tối anh cũng vậy. Cứ ngồi nhìn chằm chằm vào cái ly. Bộ nó có gì lạ àh?

Lần này thì anh ta ngước lên nhìn tôi, rồi lại cúi xuống. Tôi vẫn kiên nhẫn:

- Anh đừng im lặng mãi như vậy đc ko? Nếu có chuyện gì buồn, có thể nói cho tôi nghe ko? Như thế sẽ đỡ buồn hơn!!!

- Cô có vẻ rất thích thú với chuyện của người khác nhỉ? – Cuối cùng thì anh ta cũng lên tiếng, dù chỉ là 1 câu mỉa.

- Ừh thì......đó gọi là chia sẻ cảm thông với người khác mà!!!

- Nhưng “chia sẻ” nhiều quá thì người ta gọi là “tọc mạch” đấy!!!

- Anh thật là...Sao cứ thích nói đểu tôi như vậy? Tôi chỉ là quan tâm..... – Tôi gắt khẽ

Ki Bum cười nhạt, khẽ xoay cái ly, rồi nói:

- Hye Won, cô có biết là cô rất giống 1 người ko?

- Hả? Giống ai cơ? Tôi đâu có chị em sinh đôi?

- Tôi ko nói về ngoại hình, tôi nói về tính cách cơ!!!

- Tính cách?

- Phải! Tôi biết 1 cô gái, cô ấy rất giống cô!! Ngốc nghếch, phiền phức, hay quan tâm đến chuyện người khác, hậu đậu, hay gắt lên, dễ tức giận...... – Ki Bum vừa nói vừa cười thật buồn

- Này! Anh định xỏ xiên tôi đấy phải ko?

- Cô ấy cũng rất thích hoa hướng dương, giống như cô!! – Ki Bum nói tiếp

Tôi im lặng nghe anh ấy nói. Giọng anh trầm xuống, nghe như đang khóc. Tôi mơ hồ đoán ra cô ấy có vị trí rất quan trọng trong lòng anh. Bạn gái của anh chăng? Nghĩ đến đây tôi thấy trong lòng mình có 1 cảm giác khó chịu đến kì lạ....

Táo_sshi
[H.O.S] P-Admin

Nữ
Tổng số bài gửi : 808
Age : 28
Đến từ : Phòng tắm nhà KEY, gầm giường nhà Sungmin, trên nệm nhà Ho
Nghề nghiệp : Vợ của YunHo, Kim Bum, KEY, SungMin...vân vân...ông xã YunHo, bồ nhí HyungJun
Gia Đình Cùi Bắp : DbSk ~~ FoReVeR lOvE ~~ tOmOrRoW nEvEr DiE
Registration date : 18/08/2008

http://chocomilk-world.blogspot.com

Về Đầu Trang Go down

Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum) - Page 2 Empty Re: Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum)

Bài gửi  Táo_sshi Wed Oct 08, 2008 9:23 am

Típ đê
Tôi đánh liều hỏi:

- Đó....là..bạn..bạn gái của anh àh?

Ki Bum ko nói gì mà chỉ cười. Câu trả lời như vậy là sao chứ? Là đúng hay sai? Cười nghĩa là sao chứ? Tôi định hỏi thêm thì Ki Bum dã ngắt lời tôi:

- Thôi!! Tôi đi ngủ trc đây!! Cô cũng ngủ sớm đi ko ngày mai ko đi học đc đâu!!! Cô mà đi trễ thì tôi ko tha đâu!!!

- Cái gì cơ? Sao anh.....

Tôi chưa kịp nói hết câu thì Ki Bum đã lạnh lùng đứng dậy bỏ về phòng. Thật đúng là...anh ta. Tôi định hỏi thêm anh ta về cô gái đó...... Nhưng mà, ...khoan đã,......tại sao tôi lại phải quan tâm xem người con gái mà anh ta yêu trc kia là ai chứ!? Điều đó chẳng liên quan gì đến tôi cả!!! Phải chẳng liên quan gì đến tôi cả!! Nếu tôi cứ nghĩ đến chuyện của hắn và cô gái kia thì chẳng hóa ra là tôi thích hắn ư? Hú!! Ko đời nào!! Tôi phì cười vì suy nghĩ ngớ ngẩn của mình!! Làm sao mà tôi có thể....? Hơn nữa người mà tôi thích là Hee Chul oppa mà!!! Hee Chul oppa....!! Tôi chợt thấy chạnh lòng. Ko biết hôm nay anh ấy và Hee Jin đã làm gì? Tại sao họ lại đi với nhau?...Hàng loạt câu hỏi cứ xoay mòng trong đầu tôi cho đến khi tôi ngủ thiếp đi lúc nào ko hay....Hôm nay đã là 1 ngày khá mệt mỏi rồi.....


Sáng hôm sau.....

Hệ quả tất yếu của việc thức quá khuya là tôi đã dậy muộn. Nếu bình thường ở nhà thì ko sao, nhưng hôm nay tôi ngủ tại nhà của Ki Bum. Đã đi ngủ nhờ lại còn dậy trễ, tôi còn mặt mũi nào mà nhìn thiên hạ chứ!! (thiên hạ ở đâu ế?) Thế là tôi vội vã lao xuống giường, chạy ra cửa. Và......Bùm!!! Tôi đâm phải 1 ai, hay cái gì đó ở ngoài cửa. Cú va chạm mạnh đến nỗi mà tôi suýt ngã ngửa ra đằng sau. Rồi 1 giọng nói khó chịu quen thuộc vang lên:

- Cô đi đứng kiểu gì thế hả? – Ki Bum nhăn mặt nói

Tôi vừa lấy tay xoa trán vừa cãi:

- Đâu phải chỉ tại mỗi mình tôi!! Anh cũng vậy mà!!!

- Đừng có đổ cho tôi!! Mà cô nhìn lại bộ dạng của cô xem!!! Trông buồn cười quá!!! – Hắn ta cười phá lên và đi xuống dưới nhà.

Tôi đứng đực ra đó, sờ lên mái tóc bù xù và đôi mắt thâm quầng của mình. Trời đất ơi!!!


Sau khi đc chị giúp việc mang cho bộ đồng phục đã đc giặt ủi phẳng lì, tôi nhanh chóng thay đồ và theo chân người quản gia xuống lầu dưới. Lúc này, Ki Bum đang ngồi bên bàn ăn, chăm chú vào tờ báo trên tay, thỉnh thoảng lại nhấp 1 ngụm cà phê. Thấy tôi xuống, anh ta nói, mắt vẫn ko rời tờ báo:

- 5 phút nữa là tôi đi học!!! Nếu cô ko ăn nhanh thì đi bộ!!!

Tôi ái ngại ngồi xuống bàn. Đây là lần đầu tiên tôi ăn sáng với người khác ngoài mẹ tôi và Hee Jin. Đây cũng là lần đầu tiên tôi ăn bánh mì vào buổi sáng thay cho cơm. Tất cả mọi thứ trên bàn ăn đều trông rất ngon, rất hấp dẫn khiến tôi ko thể cưỡng lại đc. Tôi trầm trồ nhìn vào những món ăn trên bàn : bánh mì nướng, sữa nóng hoặc cà phê, trứng ốp lết, rồi còn cả trái cây tráng miệng nữa. Toàn những món ko phải là lạ nhưng tôi cũng ko đc ăn thường xuyên khi ở nhà. Bởi mẹ tôi là người khá cổ hủ, bà ghét các món ăn Tây vì cho rằng chúng quá nhiều bơ và chất béo, ko tốt cho sức khỏe. Vì thế, bà ko cho tôi ăn tất cả những thức ăn đóng mác Tây phương. Tôi bắt đầu ăn, một cách rón rén, hay có thể nói là nhẹ nhàng. Nhưng khi tôi vừa đưa đc miếng bánh thứ nhất vào mồm thì Ki Bum đã đứng dậy, xách cặp đi ra sân. Tôi vội vàng ăn nốt miếng bánh và chạy theo anh ta, ko quên cúi chào người quản gia đứng ở cửa. Làm gì mà vội thế ko biết?

Ra đến nơi, tôi thấy Ki Bum đã ngồi sẵn trên xe, nhìn về phía tôi với ánh mắt khó chịu vô cùng. Tại sao chứ? Hắn tưởng rằng tôi muốn đi chung xe với hắn lắm chắc! Chẳng qua là do tôi ko biết đường, nên mới phải.....!! Tôi hậm hực chui vào xe, miệng lầm bầm chửi. Hình như hắn nghe thấy tôi nói hắn, nhưng lại ko có phản ứng gì. Tôi mặc kệ, định lôi tờ báo hôm nọ mượn của Hee Jin ra đọc, nhưng lại ko thấy cặp sách đâu cả. Tôi kêu lên:

- Thôi chết rồi!! Cặp sách của tôi!!!

Ki Bum quay sang nhìn tôi, rồi nói:

- Nhớ xem cô đã để đâu!!

- Tôi ko biết!! Hoàn toàn ko nhớ gì cả!! – Tôi vò đầu bứt tai

- Đầu óc cô để đâu mà ko nhớ?

- Tôi...tôi...Aishi! Tôi.....Làm thế nào bây h?

- Còn làm thế nào nữa!! Trước hết là về nhà cô tìm đã!!! Chắc chắn là nó ko có ở nhà tôi rồi!!! – Ki Bum ra lệnh – Anh Park, cho xe về khu..... (em ko bít tên địa danh!)

Thoe y lệnh Ki Bum, bác tài đã cho xe về khu nhà tôi. Vừa tới nơi, tôi xuống xe và chạy vội về nhà. Trong nhà có người. Hình như mẹ tôi đã về!! Tôi lao lên phòng lấy cặp sách. Thật may là nó ở đó!!! Có lẽ, hôm qua, trc khi ra khỏi nhà, tôi đã để cặp sách lại!!!

Tôi thở phào nhẹ nhõm, đeo cặp và đi xuống nhà dưới. Quái lạ!! Sao ko thấy mẹ tôi đâu nhỉ? Tôi đi vào nhà bếp tìm. Ko thấy ai cả. Bỗng có 1 bàn tay bịt mắt tôi lại.

- Ai..Ai đấy hả? Ai làm gì tôi đấy? – Tôi cuống cuồng kêu lên.

- Em vẫn như xưa nhỉ!! Hyenie!! – giọng của 1 người con trai

Tôi giật mình. Hyenie? Người duy nhất gọi tôi bằng cái tên này chính là.....

Táo_sshi
[H.O.S] P-Admin

Nữ
Tổng số bài gửi : 808
Age : 28
Đến từ : Phòng tắm nhà KEY, gầm giường nhà Sungmin, trên nệm nhà Ho
Nghề nghiệp : Vợ của YunHo, Kim Bum, KEY, SungMin...vân vân...ông xã YunHo, bồ nhí HyungJun
Gia Đình Cùi Bắp : DbSk ~~ FoReVeR lOvE ~~ tOmOrRoW nEvEr DiE
Registration date : 18/08/2008

http://chocomilk-world.blogspot.com

Về Đầu Trang Go down

Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum) - Page 2 Empty Re: Sun flower

Bài gửi  ¶-¶Σ ¶-¶Σ Fri Nov 21, 2008 10:25 pm

Chuyện dài wá, tận 3 trang lận.
Jin post pài có mỏi tay ko ???
¶-¶Σ ¶-¶Σ
¶-¶Σ ¶-¶Σ
¤ Huyền Thoại ¤

Nam
Tổng số bài gửi : 410
Age : 28
Đến từ : Ếch nhái Company
Nghề nghiệp : poster nghiệp dư
Gia Đình Cùi Bắp : dua nao cung cui
Registration date : 24/09/2008

https://heavenfarm.forumvi.com/

Về Đầu Trang Go down

Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum) - Page 2 Empty Re: Sun flower(About couple HeeBum - Hee Chul & Ki Bum)

Bài gửi  Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Trang 2 trong tổng số 2 trang Previous  1, 2

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết