~~~ A World Called HEAVEN FARM ~~~
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

[SHINee fic]Is it Onew mistake???

Go down

[SHINee fic]Is it Onew mistake??? Empty [SHINee fic]Is it Onew mistake???

Bài gửi  Táo_sshi Sun Dec 21, 2008 10:36 am

Is it Onew’s mistake?

Title: Is it Onew’s mistake?
Author: Ché & Zồ
Paring: OnKey
Disclaimer: They r not belong to me, never.
Rating: [Trên PG-13]
Catelogy: Romance, Sad, humor,...
Status: Đọc và com'm, okay?
Sumary: Phút mềm lòng…
Note: Trong fic này On sẽ bị hành tới cùng kaka…

-o0o-





Chaper 1
[Writer by Cheryl Nguyen]





Cảm xúc tuổi mới lớn luôn phức tạp, khó hiểu và khó kiểm soát. Người ta luôn nói tuổi mới lớn thì thường hay bồng bột mà. Nhưng liệu một người là chỗ dựa, là appa của ba “đứa con” có bồng bột, có thiếu kiểm soát hành vi của bản thân?

SHINee – nhóm nhạc teen đang nổi ở Hàn Quốc. Tất cả các thành viên đều là “tuổi mới lớn”. Chính vì thế, mọi người luôn coi họ là trẻ con, thương họ vì còn quá trẻ đã phải xa gia đình, phải chịu áp lực quá lớn. Nhưng những điều đó chỉ khiến họ thêm tủi thân, thêm nhớ nhà mà thôi, chẳng phải Hyunnie đã khóc trong một chương trình radio đó sao?



-o0o-




Ngay lúc này, trong một căn phòng tranh tối tranh sáng (mà theo author là một trong những phòng tập ở SM Ent.) có hai con người ngồi đó.

_Bummie ah, ba đứa kia đi đâu rồi?

_Hôm nay tụi nó than mệt nên về trước rồi, hyung ah.

_Sao em không về với tụi nó?

_Hyung nghĩ em có thể để hyung một mình trong tình trạng này sao?

_Vậy à? *cười* … vậy chúng ta uống chút gì nhé.

_Hyung ah … - Key muốn từ chối nhưng nhìn Onew như vậy cậu lại không sao nói được.

*On à, Key chưa đủ tuổi uống rượu đâu, đừng có đầu độc nó chứ*

Một lúc sau. Mặt Key đỏ ửng vì hơi men, cậu thấy có điều gì đó không bình thường, mắt của Onew hyung hình như có nước.

_Hyung ah …

_Bummie ah, hyung thấy nhớ nhà quá, thật sự là rất nhớ nhà…

_Hyung ah, hyung còn có tụi em mà.

Key ôm Onew vào lòng, vai anh khẽ run và cậu nhận thấy áo mình ướt. Cậu vỗ nhè nhẹ lên vai anh. Đây là con người đã từng ôm cậu vào lòng, từng vỗ về cậu khi cậu khóc trên sân khấu sao? –“ Uh, là anh đấy.” Anh đã cho cậu dựa vào nhiều rồi, cũng phải có lúc cậu là chỗ dựa của anh chứ.

Bummie ah … - Anh ngước nhìn cậu thật dịu dàng.

Huh? Hy… - Câu trả lời chưa trọng đã bị anh chặn ngang bằng một nụ hôn.

Cậu cảm thấy cái gì đó thật mềm và ấm đang lướt trên môi cậu. Anh đùa giỡn rồi đột ngột dùng lưỡi tách môi cậu ra và tiến vào trong bắt đầu khám phá.

Cậu cố đẩy anh ra, nhưng lúc này anh mạnh hơn cậu nên những hành động chống cự chỉ càng làm anh thêm mất tự chủ. Cậu biết mình không thể thắng anh nên để mặc anh muốn làm gì thì làm.

Những va chạm xác thịt và mùi hương cơ thể cậu khiến anh rên rỉ và thở gấp gáp hơn. Cậu nằm im đón nhận tất cả, kể cả cơn đau như xé đôi cậu ra.

_Bummie ah … - Anh kêu tên cậu rồi gục xuống. Mọi chuyện kết thúc.

Cậu lặng lẽ mặc quần áo, cho cậu và cho cả anh. Cậu khóc. Cảm giác hụt hẫng, xót xa. Cố gắng đưa anh đã say mèm về nhà.

Quản lý báo nhóm sẽ được nghỉ một thời gian, có lẽ cậu nên tránh gặp mặt anh trong thời gian này. Như vậy sẽ tốt cho cả hai.

Có một tờ giấy trên bàn và có một bóng người khẽ mở cửa và khép cửa cũng nhẹ nhàng. Cậu quay lại nhìn căn nhà (căn hộ) của cả nhóm một lần nữa rồi quay đi. “Đây là kỳ nghỉ của mình và mình sẽ tận hưởng nó.” – Cậu thầm nhủ là vậy nhưng lạ thay, sao có nước mắt rơi?

Táo_sshi
[H.O.S] P-Admin

Nữ
Tổng số bài gửi : 808
Age : 28
Đến từ : Phòng tắm nhà KEY, gầm giường nhà Sungmin, trên nệm nhà Ho
Nghề nghiệp : Vợ của YunHo, Kim Bum, KEY, SungMin...vân vân...ông xã YunHo, bồ nhí HyungJun
Gia Đình Cùi Bắp : DbSk ~~ FoReVeR lOvE ~~ tOmOrRoW nEvEr DiE
Registration date : 18/08/2008

http://chocomilk-world.blogspot.com

Về Đầu Trang Go down

[SHINee fic]Is it Onew mistake??? Empty Re: [SHINee fic]Is it Onew mistake???

Bài gửi  Táo_sshi Sun Dec 21, 2008 10:37 am

-o0o-




Sáng hôm sau.
Ba thành viên của SHINee bắt đầu thức dậy kéo theo một đống tiếng động không mấy nhẹ nhàng.

Đầu tiên là ….
Hai đứa kia, có dậy ngay không thì bảo? Còn nằm đấy mà ôm nhau đến bao giờ hả???? – Uh thì đấy là giọng hót… lộn, hét “thánh thót” của JongHyun đang phát huy tác dụng đánh thức hai con người đang nằm lăn lộn trên giường mắt nhắm mắt mở.

_Yah!!! Sao hyung lại ngủ ở phòng em, sao không ngủ ở phòng hyung ấy... bỏ tay hyung ra khỏi người em NGAY – LẬP – TỨC. – Lần này là giọng cực kỳ, … vâng phải nói là cực kỳ, cực kỳ…. “êm dịu” của bé Nấm đang ….

_Mấy đứa có im đi không hả? Không ngủ thì phải cho người khác ngủ chứ. Mấy khi được nghỉ đâu cơ chứ. Thật là …. Ashiiii. MinHo ah, đi gọi uma dậy dùm appa đi. – Anh vò rối bù cái đầu vốn chẳng có trật tự gì *lúc mới ngủ dậy ai chẳng thế*, rồi “lết” vào nhà tắm.

_Sao lại là con. Appa phải biết là gọi uma khó khăn thế nào chứ. Còn hai người đang chơi không kìa, sao không phải là họ chứ?

_Ai bảo con sang phòng Nấm ngủ? Đây là hình phạt, cấm cãi, không ý kiến ý cò gì nữa. Bây giờ có đi không?

Tội nghiệp cho đứa con vì một phút nông nổi mà phải trả cái giá cực đắt, nhưng mà đứa con đó vẫn đi làm một “nhiệm vụ bất khả thi”, không phải là do lời đe dọa của appa mà vì một lời nói vô cùng dễ thương của ai kia “Hyung gọi nhanh lên đi, uma dậy rồi làm thức ăn sáng nữa chứ”.

Nhưng ….. căn phòng của uma khóa cửa, gọi cũng ai trả lời. Cậu quay ra và đi xuống phòng khách, chờ appa ra để nói lý do mình không gọi uma dậy. Bỗng, có một tờ giấy ở dưới gầm bàn khiến cậu chú ý. “Có lẽ của ai đó để quên và gió đã thổi nó xuống đây.”

Tò mò, cậu mở ra xem. Và … “Là uma?”

Mọi người!
Chắc mọi người cũng biết chúng ta có một kỳ nghỉ? Mọi người đừng quá lo lắng, chỉ là tớ đi nghỉ thôi. Khi nào về tớ sẽ báo. Mọi người hãy chăm sóc nhau nhé. Xin lỗi vì đã đi mà không nói với ai.

_Appaaaaaaaaaaa…..!!! Có chuyện rồi.

_Chuyện gì vậy? Uma đâu rồi? Sao không gọi uma dậy hả? – ba cái đầu ló ra, và ba con người đồng thanh hỏi.

_Uma bỏ đi rồi, appa. Hôm qua hai người có chuyện gì à?

_Appa ah, appa làm gì khiến uma giận à?

_Appa đi tìm Uma về cho con đi, con không biết đâu

Bla .. bla…

Ba con người vây lấy anh, gào thét, khóc lóc, léo nhéo, … khiến anh thấy mệt mỏi. Thật là anh không biết sao cậu lại ra đi. Anh làm gì sai à? Trước giờ cậu đâu có như thế. Tối qua đã xảy ra chuyện gì sao? Anh thật không thể nhớ được sau khi anh uống say đã làm những gì? Anh chỉ nhớ là đã uống với cậu, và rồi, và rồi… chẳng nhớ gì cả.

“Giờ cậu đang ở đâu chứ? Cậu có thể đi đâu?” Bao nhiêu thắc mắc, câu hỏi cứ vây lấy anh, làm anh quay cuồng.

_Appa đi tìm uma đi, con không biết đâu.

_Nhưng appa biết uma ở đâu mà tìm? Appa cũng đâu biết uma con có thể đi đâu?

_Appa phải biết chứ, appa với uma thân thế cơ mà.

_Appa đến nhà uma thử coi, biết đâu uma về nhà thì sao?

Uh nhỉ? Sao anh không nghĩ ra, nhà của cậu, có thể lắm chứ, biết đâu cậu lại về nhà thì sao?

Ngay lập tức, anh lấy quần áo và bỏ mặc 3 đứa con bơ vơ và ngây ngô không hiểu gì, chạy đến nhà cậu. Nhưng anh không thể ngờ là sau lưng anh có ác quỷ chứ không phải là ba đứa con của anh. Tụi nó cười đểu hết mức có thể. Và lặng lẽ bám theo sau anh, không để anh hay biết.



-o0o-




Anh đứng trước nhà cậu, tần ngần mãi mà không dám bấm chuông. Lấy hết can đảm, anh nhấn chuông và… có bóng người bước ra.



End chapter 1.

Táo_sshi
[H.O.S] P-Admin

Nữ
Tổng số bài gửi : 808
Age : 28
Đến từ : Phòng tắm nhà KEY, gầm giường nhà Sungmin, trên nệm nhà Ho
Nghề nghiệp : Vợ của YunHo, Kim Bum, KEY, SungMin...vân vân...ông xã YunHo, bồ nhí HyungJun
Gia Đình Cùi Bắp : DbSk ~~ FoReVeR lOvE ~~ tOmOrRoW nEvEr DiE
Registration date : 18/08/2008

http://chocomilk-world.blogspot.com

Về Đầu Trang Go down

[SHINee fic]Is it Onew mistake??? Empty Re: [SHINee fic]Is it Onew mistake???

Bài gửi  Táo_sshi Sun Dec 21, 2008 10:37 am

Chapter 2



[Writer by yoshikuni]





_Thế là kết thúc sao?

_Có lẽ.

_Không. Không thể nào!

_Hãy chấp nhận sự thực đi.

_Phải cứu vẫn lại chứ.
.
.
.
_Chúng ta cần nói chuyện!


JongHyun lôi xềnh xệch 2Min đến một chỗ khuất trong cong viên. Khi đã chắc chắn là Onew sẽ không phát hiện ra ba đứa, JongHyun bắt đầu nói, mặt đăm chiêu.

_Sựv việc có vẻ nghiêm trọng hơn chúng ta tưởng đấy.

_Phải làm sao bây giờ hả hyung? Otoke? Otoke? - TaeMin cuống quýt nói, ánh mặt cậu bé đổ dồn về phía xa kia, nơi apa Onew của cậu đang ngồi phệt xuống đất thiểu não. - Tội nghiệp apa quá.

_Bình tĩnh nào TaeMin, rồi sẽ có cách thôi mà. - MinHo ôm TaeMin vào lòng, cố gắng ngăn những giọt nước mặt đang trực trào nơi khóe mắt cậu bé.

_Chúng ta phải làm sao sao? Em không muốn uma giận apa nữa đâu. - taeMin tiếp tục thút thít. - Ớ, ai cho hyung ôm em? - TaeMin giật nảy, cậu bé ra sức đánh vào người MinHo khiến anh phải miễng cưỡng buông tay.

_Yên nào, để hyung nghĩ. - JongHyun dẹp loạn. Cậu đi sang trái rồi lại sang phải, sang phải rồi lại sang trái... cậu cứ đi như vậy cho đến khi hình ảnh JongHyun trong mắt TaeMin chỉ còn là những vệt gió.

_A! Nghĩ ra rồi! - JongHyun hét ầm.

_Bé mồm thôi hyung. - Ngay tức khắc, 2Min nhảy bổ vào bịt mồm bịt miệng JongHyun. - Hyung muốn bị apa phát hiện đấy à? Nói âm mưu đi.

_TaeMin, gọi âm mưu nghe ghê quá. - MinHo quang sang nói với TaeMin.

_Ờ thì... kế hoạch cứu vãn. Nói nhanh đi hyung.

_..ọ ...ay ...a...
.
.
.
_Nói nhanh đi hyung!!

_...yung ...ảo ...ọ ...ay... a...
.
.
.
_Hyung ấy nói cái gì vạy hở MinHo hyung? - TaeMin ngơ ngác quay sang MinHo.

_Ờ...
.
.
.
JongHyun dường như không thể chịu nổi nửa. Cậu cố gắng vùng vậy, sau một hồi 15s, cuối cùng thì JongHyun cũng gỡ được cái bàn tay nhỏ mà khỏe của TaeMin ra khỏi mặt mình.

_Bỏ tay ra! Hai đứa mày định giết hyung bằng tay đấy à? - JongHyun tiếp tục gào lên và... 2Min lại nhảy vào bịt miệng.

_Sụyt! Trật tự!

_...Ô ...ê! ...Ô ...ê! - JongHyun ra dấu, lúc đó 2Min mới bỏ tay ra khỏi mồm cậu. JongHyun ngửa cổ lên trời, há hốc mồm ra sức hít vào. 2Min tự hỏi không biết hyung ấy đang làm gì nữa.

_Hyung... hyung bị sao vậy? - MinHo lo lắng hỏi.

_Hyung cần oxy.

_Oxy... oxy... oxygen... A!!! em có cách rồi! Oxy... oxy... - Đến lượt TaeMin reo lên. Nhưng ngay tức khắc, cậu bé im miệng. TaeMin đâu muốn bị như JongHyun hyung. - Hai hyung lại đây.

Ba cái đầu chụm lại thầm thì điều gì đó không viết nữa. Chỉ có thể thấy rằng một cái đầu đang hớn hở ra mặt. Một cái đầu đang dùng tay véo má ai kia kêu dễ thương và một cái đầu đang biểu lộ hai cảm xúc: vui mừng và khó chịu vì cái bàn tay ai đó sờ mó lung tung.

Lúc này đây, ở phía xa xa, cách ba con người trẻ tuổi kia không xa mấy là người giả cả của SHINee - Onew. Anh đã ngồi đây cũng gần ba tiếng rồi, cảm giác trống trải bao trùm lấy anh. Hàng ngàn câu hỏi "Tại sao..." dồn dập kéo đến, hàng nghìn câu cảm thán "Giá như..." đánh úp đánh ngửa vào đầu anh. Ôi! Giá như mà làm gì khi mọi việc đã rồi. Anh nhớ lại những điều mà Key vừa nói, nước mắt lại lặng lẽ rơi...


/FlashBack/

Táo_sshi
[H.O.S] P-Admin

Nữ
Tổng số bài gửi : 808
Age : 28
Đến từ : Phòng tắm nhà KEY, gầm giường nhà Sungmin, trên nệm nhà Ho
Nghề nghiệp : Vợ của YunHo, Kim Bum, KEY, SungMin...vân vân...ông xã YunHo, bồ nhí HyungJun
Gia Đình Cùi Bắp : DbSk ~~ FoReVeR lOvE ~~ tOmOrRoW nEvEr DiE
Registration date : 18/08/2008

http://chocomilk-world.blogspot.com

Về Đầu Trang Go down

[SHINee fic]Is it Onew mistake??? Empty Re: [SHINee fic]Is it Onew mistake???

Bài gửi  Táo_sshi Sun Dec 21, 2008 10:38 am

Anh bấm chuông cửa, trong lòng đầy hồi hộp. Có tiếng bước chân từ trong nhà, tiếng bước chân sao mà nghe thân quen thế. Trong bụng anh chợt trỗi dậy niềm hạnh phúc...

Cạch.

_K-

RẦM!!!

Cậu mở cửa và ngay lập tức đóng rầm lậi. Trái tim anh đang nhảy rầm rập bỗng nhiên rơi lộp bộp. Sao cậu lại làm thế?

_Key! Key! Chúng ta cần nói chuyện. - Anh hét lên, đập cửa rầm rầm.

_Không có gì để nói hết, hyung về đi. Cẩn thận không cửa nhà em đổ. - Anh có thể nhận ra giọng cậu đang rất buồn, nhưng... cũng rất dứt khoát.

_Không, Key, chúng ta cần phải nói chuyện. Hyung... hyung...

Onew muốn nói gì đó nhưng tiếng bức chân chợt xuất hiện rồi xa dần như đi vào hư vô.

_Key! Anh đã sai, anh đã sai... Nhưng hyung cần có em.


/End flashback/


Là vậy đó, và giờ thì anh ngồi đây nhớ lại những chuyện đã qua. Anh đã sai thật rồi, lẽ ra anh không nên làm như vậy. Lẽ ra anh phải tôn trọng cậu. Nhưng, lúc nào anh cũng tôn trọng cậu mà. Không, có lẽ anh nên chăm sóc cậu nhiều hơn. Nhưng, anh luôn chăn sóc, quan tâm đến cậu cơ mà nhỉ. Uhm... anh đã sai rồi. Mặc dù anh chẳng biết anh sai ở đâu nữa. Có chuyện gì xảy ra ở phòng tập đêm hôm đó nhỉ?

Thất thiểu ra về, anh còn có ba đứa con cần phải chăm sóc. Có lẽ bọn nó chưa ăn gì suốt từ sáng đến giờ.



-o0o-




_Hyung, apa về rồi kìa. - TaeMin chạy vào vừa thều thào thông váo cậu vộng vàng gom nhặt mấy thứ đồ đang làm dang dở tống vào xó rồi nhanh chóng chạy ra salon ngồi cần snack coi phim họat hình với JongHyun và MinHo.

_Apa về rồi đây. - Onew mệt mỏi cất tiếng.

_Apa! Apa đã về! - TaeMin hớn hở vờ như không biết chuyện gì đã xảy ra. - Apa! Uma đâu? Sao uma không cùng về với apa?

_Uhm... uhm... - Onew ấp úng trả lời trước đôi mắt long lanh nai tơ của TaeMin.

_Có chuyện gì sao apa?

_Hay uma có chuyện gì ah? - JongHyun và MinHo cũng ra chào apa bằng câu hỏi.

_Sao uma lại có chuyện được. Chỉ là...

_A! Hay uma đi du lịch? - TaeMin reo lên ném phai cho apa.

_Ờ đúng, uma đi du lịch rồi. - Có cơ hội, Onew phải bám vào ngay tức khắc.

_Ơ, nhưng sao uma đi mà không rủ cả nhà mình đi cùng. Mà không rủ bọn cong thì cũng chẳng sao, đây thì... apa... - Ngay lúc đó JongHyun chặn chiếc phao lại.

_Hay uma có người khác? - MinHo phi con dao đam trúng trái tim người đnag hoạn nạn. Ôi, chả khó gì để nhận ra nụ cười mếu máo của khuôn mặt Onew. ANh gạt phắt rồi đi vào bếp nấu cơm mà không hề để ý đằng sau mình là ba nụ cười bí ẩn, khó hiểu...



-o0o-




Key lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ sau tầm màn che. Mùi sơn cửa phảng phất khiến mũi cậu cay nồng. Hoàng hôn đang dần buông kéo màn đêm bao trùm không gian trong căn phòng. Đôi mắt cậu sưng vù, mọng đỏ mà nước mắt vẫn mãi không ngừng rơi.

"Anh sai rồi."
"Anh sai rồi."
"Anh sai rồi."

Câu nói của anh vẫn vẳng lại trong tâm trí cậu. Anh, anh nào có sai. Người sai là cậu, lẽ ra cậu phải từ chối anh nhưng cậu lại chấp nhận anh. Cậu để mặc anh làm vậy vì cậu muốn anh, muốn điều đó từ lâu rồi. Hôm đó, chỉ là anh đã đã cho cậu cơ hội mà thôi. Khẽ nhích người, cơn đau ê ẩm của tối hôm đó vẫn còn lưu lại một ít trong cậu. Nỗi đau của hạnh phúc.

Cậu nhớ anh. Mới xa anh 18 tiếng mà cậu đã nhớ anh rồi. Cậu sao vậy? Nhắm mắt, nước mắt rơi. Trong màng che phủ của nước mắt, bóng hình anh vẫn hiện hữu trước cậu. Cậu phải làm sao đây? Cậu yêu anh quá rồi.
.
.
.
Giờ này anh đang làm gì? Tối nay anh và ba đứa con sẽ ra sao khi không có cậu ở nhà lo cơm nước. Anh vụng về vậy sao bọn nó ăn được cơm anh nấy. May mà cậu còn dự trữ mì gói trong nhà. Nếu không có khi lũ trẻ phải vào viện cấp cứu vì ngộ độc thực phẩm mất. Tối nay làm sao TaeMin ngủ được nếu không có cậu nằm bên kể chuyện. Sáng mai ai là quần áo cho 2Min đi học. Ai chuẩn bị bữa sáng cho ba đứa. JongHyun lại là đứa kén ăn,... Cậu lo quá.

Sao cậu lại bỏ đi cơ chứ? Chỉ vì cậu giận anh mà thôi. Chỉ vì cái trí nhớ quá tồi tệ ấy.
.
.
.
Giờ này có lẽ anh đang bị ba đứa con hành.



-o0o-




JongHyun và 2Min mắt trợn tròn, mồm há hốc nhìn vào bữa ăn bình dị mà apa của chúng làm.

_Apa, móm gì đây ah? Nhìn mới lạ ghê! - TaeMin chỉ chỏ cái bát duy nhất được đặt giữa bàn ăn. - Đỏ ngầu.

_Tokbokki! - Onew cười rạng rỡ, nụ cười khiến bao cô gái ngất lên ngất xuống nhưng lúc này đây lại khiến ba đứa con méo mó. - Ngồi vào ăn đi thôi. - Anh kéo ghế cho từng đứa. Chắc ba đứa đói lắm rồi.

_Cái bếp bẩn quá apa. - MinHo nhìn khu vựa bếp lẽ ra nên cách li khỏi tầm nhìn của thằng bé này. - Uma nấu ăn sạch sẽ lắm.

_Sao miếng thịt này lại to với đỏ thế apa? - JongHyun dùng đũa gắp miếng thịt trong bát tokbokki cho vào miệng. - Moh? Cái gì vậy apa?

_Cà rốt!

_Cà rốt? Con thích ăn thịt!!! - JongHyun cố gắng nuốt miếng cà rốt xuống cổ họng.

_Nhìn vậy giống thịt mà. Apa mới sáng chế đó. - Onew phân trần.

_Nhưng thịt thì ngon hơn. - JongHyun vẫn cố nói.

_Cay quá apa!!!

_TaeMin còn nhỏ mà apa! Để em ấy ăn cay quá không tốt đâu. - MinHo vội vàng chạy đi lấy cốc nước đưa cho TaeMin chữa cháy,

_Cay quá! Con không ăn nữa đâu. - TaeMin đứng dậy ra salon ngồi.

_Con thích ăn thịt hơn cà rốt. - JongHyun là người thứ hai.

_Ờ... TaeMin không ăn con cũng không ăn đâu.

MinHo cũng chạy tót ra ngồi cạnh bé út bé bỏng của cậu. Chỉ còn lại mình anh ở cái bàn ành đọc món. Anh nhìn ba đứa còn rồi quay qua nhìn tô tokbokki. Anh cảm thấy tủi thân, anh nấu ăn cũng khá đấy chứ. Nhìn ngon vậy mà...

Cay quá!
Nhạt thếch!



_Apa, tý nữa apa đọc truyện cho con ngủ nhá.
_Hả, gì cơ TaeMin? - Anh ngơ ngác hỏi đứa con nhỏ.
_Mọi lần uma toàn đọc truyện cho con ngủ, vậy con mới ngủ được.
_Uh... được rồi.

_Apa mai nhớ là quần áo cho con nhá.
_Huh? MinHo sao con không tự làm lấy hả? - Anh ra giọng nghiêm khắc.
_Uma vẫn làm cho con mà. Apa không làm được sao?
_... Rồi, mai apa sẽ làm.

_Apa, mai cơm hộp của con phải làm sao đây?
_Huh? Apa sẽ dậy nấu cho con.
_Nhưng mà apa nấu ăn dở lắm.
_Hả?


Ôi! Không có Key một ngày đã vậy rồi! Anh phải làm sao đây?

"Key ơi!" - Anh gọi thầm tên người yêu thương trong bụng.



-o0o-




Căn phòng nóng rực với mùi mì gói. Ba đứa sùi sụp ngồi ăn.

_Mì gói ngon quá!

_Chỉ mình hyung thấy ngon thôi, MinHo ạ!

_Hyung thà ăn mì gói còn hơn ắn "thịt" của apa.

_Apa không biết nấy ăn như uma. Apa ngốc quá. - MinHo than vãn.

_Chúng ta phải đứa uma về, không thì cúng ta sẽ chết vì đói mất. - JongHyun cố gắng húp nốt chỗ nước còn thừa để mai khỏi đói.

_Haiz... chúng ta chỉ còn hai con đường ấy mà thôi. Một và hai, ta phải chọn. - MinHo tiếp tục nói với bát mì lỏng tỏng sợi ngắn sợi dài.

_Yên tâm. Mai chúng ta sẽ thực hiện kế hoạch. Không có gì mà TaeMin làm lại không thành công hết. Đúng không MinHo hyung?

_Đúng!

_Cái gì TaeMin nói mà MinHo chả cho là đúng. - JongHyun làu bàu.

Táo_sshi
[H.O.S] P-Admin

Nữ
Tổng số bài gửi : 808
Age : 28
Đến từ : Phòng tắm nhà KEY, gầm giường nhà Sungmin, trên nệm nhà Ho
Nghề nghiệp : Vợ của YunHo, Kim Bum, KEY, SungMin...vân vân...ông xã YunHo, bồ nhí HyungJun
Gia Đình Cùi Bắp : DbSk ~~ FoReVeR lOvE ~~ tOmOrRoW nEvEr DiE
Registration date : 18/08/2008

http://chocomilk-world.blogspot.com

Về Đầu Trang Go down

[SHINee fic]Is it Onew mistake??? Empty Re: [SHINee fic]Is it Onew mistake???

Bài gửi  Táo_sshi Sun Dec 21, 2008 10:38 am

.
.
.

Màn đêm đang bao phủ khắp nơi. Đèn điện hầu hết đã tắt. Nhưng trong một ngôi nhà, ánh đèn vẫn chưa thể tắt được hết. Tiếng làu bàu của TaeMin vì giọng đọc của apa quá ư là biểu cảm. Tiếng than phiền của JongHyun vì sự ồn ào. Tiếng khó chịu của MinHo vì sao apa ngồi mãi trong phòng TaeMin mà chưa chịu ra để cậu chui vào. Và... tiếng thở dài của anh.

Làm apa thật khó. Anh đã hiểu được sự mệt nhọc của Key.

"Key ơi!"




End Chapter 2.

Táo_sshi
[H.O.S] P-Admin

Nữ
Tổng số bài gửi : 808
Age : 28
Đến từ : Phòng tắm nhà KEY, gầm giường nhà Sungmin, trên nệm nhà Ho
Nghề nghiệp : Vợ của YunHo, Kim Bum, KEY, SungMin...vân vân...ông xã YunHo, bồ nhí HyungJun
Gia Đình Cùi Bắp : DbSk ~~ FoReVeR lOvE ~~ tOmOrRoW nEvEr DiE
Registration date : 18/08/2008

http://chocomilk-world.blogspot.com

Về Đầu Trang Go down

[SHINee fic]Is it Onew mistake??? Empty Re: [SHINee fic]Is it Onew mistake???

Bài gửi  Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết